Lịch sự với người ngoài vì sẽ không ai chịu đựng được bạn
Nhà văn Chu Quốc Bình có một câu nói nổi tiếng: “Bản năng
là kén chọn những người thân thiết với mình, nhưng vượt qua bản năng và không
kén chọn những người thân thiết của mình cũng là một loại giáo dưỡng”.
Nhiều người đã quen với việc trút giận và coi thường sự
bao dung của những người thân yêu, họ coi ngôi nhà như một nơi chứa đựng những
cảm xúc tiêu cực.
Nếu mất bình tĩnh với sếp sẽ bị sa thải. Nếu mất bình
tĩnh với khách hàng, bạn sẽ mất việc làm ăn. Chỉ có mất bình tĩnh với gia đình
thì mới không có “mất mát”.
Người ngoài sẽ không khách khí với chúng ta chứ đừng nói
đến việc dung thứ cho sự cố chấp của chúng ta. Gia đình luôn có thể vị tha, chấp
nhận tính khí thất thường của chúng ta là bởi vì xuất phát từ tình yêu thương
và sự quan tâm.
Ngôi nhà dù lớn đến đâu thì cũng là tổ ấm nếu có tiếng cười.
Hạnh phúc không phải là gia đình bạn giàu có như thế nào mà là nụ cười của gia
đình bạn tươi sáng đến đâu. Vì vậy những cảm xúc tốt nhất nên để dành cho những
người gần gũi nhất với bạn.
Áp lực quá mức và thể hiện cảm xúc không đúng cách
Nhiều người phải đối mặt với áp lực rất lớn trong công việc
và cuộc sống, bao gồm áp lực nghề nghiệp, áp lực tài chính, áp lực giữa các cá
nhân,… Tuy nhiên, họ thường thiếu những cách hiệu quả để giải tỏa và giảm bớt
những căng thẳng này.
Nhiều khi bị oan ức từ bên ngoài không có cách nào trút
giận nên đành trút giận với những người thân trong gia đình. Nhưng điều này
không có nghĩa là chúng ta có thể gây ra những rắc rối vô lý không ngừng. Chúng
ta phải hiểu là tình yêu và sự kiên nhẫn mà mỗi người có thể trao đi đều có hạn.
Khi đối mặt với người ngoài, họ sẽ cố tình giữ bình tĩnh
và lịch sự để tránh tỏ ra căng thẳng. Tuy nhiên, khi trở về nhà và đối mặt với
những người thân yêu, họ không còn nơi nào để trút hết cảm xúc và dễ dàng bùng
nổ.
Trong trường hợp này, nhà đã trở thành nơi duy nhất họ có
thể bộc lộ cảm xúc mà không cần dè dặt, và người thân cũng vì thế trở thành
“túi đấm” cho cảm xúc của họ.
Một người thực sự có học thức sẽ để lại những tình cảm và
thái độ tốt đẹp cho gia đình mình. Bất kể khi nào, các thành viên trong gia
đình đều xứng đáng được đối xử dịu dàng nhất. Chúng ta phải học cách để lại những
cảm xúc bên ngoài cửa và mang nụ cười vào nhà.
Những người như vậy cần học những cách lành mạnh hơn để
quản lý cảm xúc của mình, chẳng hạn như tập thể dục, thiền định, giao tiếp với
bạn bè,… để giảm bớt căng thẳng và tránh tức giận với những người thân yêu.
Thói quen, thiếu suy ngẫm
Một số người từ nhỏ đã quen bộc lộ cảm xúc ở nhà, cáu kỉnh
với người thân và lịch sự với người ngoài đã trở thành thói quen.
Họ chưa bao giờ nghiêm túc suy ngẫm về cách hành xử của
mình và họ thiếu động lực để thay đổi thái độ đối với những người thân yêu của
mình. Về lâu dài, kiểu hành vi này sẽ khiến những người thân yêu có cảm giác bị
phớt lờ, không được tôn trọng, ảnh hưởng đến sự hòa thuận trong gia đình.
Hành vi theo thói quen này cần được cải thiện thông qua
việc tự suy ngẫm và giao tiếp với các thành viên trong gia đình.
Chỉ bằng cách nhận ra tác động của hành vi đối với các
thành viên trong gia đình và cố gắng thay đổi cách bạn tương tác với những người
thân yêu, bạn mới có thể xây dựng được mối quan hệ gia đình hòa hợp hơn.
Phản hồi và giao tiếp từ những người thân yêu cũng rất
quan trọng. Thông qua những cuộc gặp gỡ gia đình hay những cuộc trò chuyện thân
mật, mọi người có thể hiểu được cảm xúc của nhau và cùng nhau cải thiện cách
hòa hợp.
Điều tốt nhất cho gia đình bạn không phải là mua những
món quà đắt tiền hay thỉnh thoảng gọi điện chào hỏi. Trở nên tử tế và vui vẻ
luôn là cách giáo dưỡng tốt nhất.
Không cần nhà giàu sang quyền thế mà gia đình quây quần,
đèn sáng, khói bếp, tiếng cười vui vẻ mới là niềm an ủi lớn nhất trong lòng.
Dù cả thế giới có thờ ơ thì chỉ cần bạn nhìn thấy một tia
sáng trong gia đình vẫn soi sáng cho mình trong thế giới rộng lớn này thì bạn sẽ
vô cùng ấm áp. Hãy yêu thương gia đình, đừng quên rằng nụ cười khi về nhà chính
là món quà tuyệt vời nhất bạn có thể dành tặng cho gia đình mình.
Người thực sự trí tuệ là người không biến gia đình thành
“chiến trường” và không trở thành kẻ đào ngũ khỏi mối quan hệ gia đình.
T. Linh